Lâng lâng rượu hồng đào
Mới sáng dậy, nhận được ba cú điện thoại nhỡ và lời mời đến Tam Kỳ. Để làm gì nhỉ? Uống rượu Hồng Đào. Thứ chất lỏng trong veo, màu hồng nhạt ấy làm con tim người ta xao xuyến. Màu không đậm như ngọc đúng không? Tôi có gặp một cô gái, người nói…
Đời hoa
Đã mấy lần rồi, kể từ năm hai ngàn mười mấy, mỗi khi ghé Sài Gòn lại thoang thoảng mùi hoa. Lúc ấy mới chớm đầu ba, đủ tuổi để hiểu một chút khó khăn nhọc nhằn mưu cầu cuộc sống của người trên đất Sài Gòn. Cũng từ người khiêng hoa đi bán. Con…
Dân ca ví giặm, tình đất, tình người
Đầu xuân, đến xứ Nghệ nghe câu hát ví, giặm thấy bâng khuâng xao xuyến, bởi những giai điệu ngọt ngào, tình tứ nhưng cũng đầy nét phóng khoáng, cởi mở. Ví, giặm (hay có cách gọi khác là ví dặm) từ lao động vất vả mà ra, mang hơi thở của cả một đời…
Vàng đen
Biển Việt Nam bao la rộng lớn, dưới biển có tôm, có cá và có cả một tài nguyên vô cùng quý giá, đó là vàng đen. Gọi dầu là vàng đen cũng chẳng sai vì giá trị của nó, xét trên nhiều phương diện còn quý hơn cả vàng. Thời đại năng lượng khan…
Tạp văn: Mắc dịch, đói không?
Tạp văn: Mắc dịch, đói không. Nỗi niềm người dân bán hàng rong ở TPHCM sống trong đại dịch. Kính mời các bạn xem bài viết của tác giả tại https://dinhthanhtrung.com/ Share this… Facebook Pinterest Twitter Linkedin
Ngọt ngào bánh cốm
Nói đến nền ẩm thực độc đảo của Hà Nội thì bánh cốm luôn có một chỗ đứng quan trọng. “Cốm làng Vòng, bánh cốm Hàng Than, chưa ăn chưa biết thủ đô”, câu giới thiệu của các hướng dẫn viên du lịch đã đủ để cho thấy bánh cốm Hà Nội ngon thế nào.…
Đến Kon Tum nghe mùi phố núi
1. Một lần đến Kon Tum, nghe hơi thở trầm lắng của phố núi, tôi chợt thấy cuộc đời còn nhiều thứ để khám phá. Từ miền xuôi, tôi rong ruổi hòa vào dòng xe bất tận của phố núi Kon Tum. Thành phố vẫn còn trẻ và thoáng đãng quá. Lúc đầu, khi người…
Ông bánh bao
Bánh bao nóng hổi, vừa thổi vừa ăn. Bành bao trong nồi hấp to đùng, lang thang khắp phố phường Hà Nội. Xe máy bình bịch, loa rè oang oang. Chẳng hiểu sao ông bán bánh bao thích đội cái mũ to rộng vành làm bằng một loại lá nào đó. Lên mạng hỏi ông…
Cà phê phố núi
Xuân về, thật nhớ những con đường như những dải lụa hồng trên phố núi Pleiku. Rồi nhớ những ly cafe trộn với gió sương nơi mảnh đất lưng chừng ấy. Ngày đó, bố tôi kể rằng đã bị hớp hồn bởi cà phê Dinh Điền. Đến lạ, cái thời còn thiếu thốn mà nhất…